Tuần Cấm Phòng Cho Bổn Đạo – Ngày Thứ Ba


NGÀY THỨ BA

BAN SỚM MAI: Ngắm về những sự dữ cùng những sự thiệt hại bởi tội trọng mà ra


Thứ nhất : Phải suy Đức Chúa Trời ở trước mặt con.

Thứ hai: Con phải tưởng chẳng khác gì con thấy một người đi đàng phải kẻ cướp bóc lột cùng đánh phải nhiều dấu nặng và bỏ nằm đấy nửa sống nửa chết; đoạn con sẽ cầu xin Đức Chúa Trời ban ơn soi sáng cho con được suy biết các sự dữ cùng các sự thiệt hại bởi tội trọng mà ra.

*Lẽ thứ nhất hãy ngắm: Những sự dữ cùng những sự thiệt hại bởi tội trọng mà ra thì rất nhiều là thể nào? Trong Kinh Thánh Đức Chúa Giêsu kể tích một người kia đi đàng phải kẻ cướp bóc lột hết cùng đánh phải nhiều dấu nặng, đoạn bỏ nằm bên lề đường nửa sống nửa chết. Người ấy là hình ảnh kẻ phạm tội trọng. Vì chưng tội trọng chẳng khác gì kẻ cướp, cướp mọi ơn Đức Chúa Trời và mọi công nghiệp cùng mọi sự lành phần linh hồn, chẳng để lại một tí gì! Vậy con phải suy khi con phạm tội trọng liền mất nghĩa cùng Đức Chúa Trời, mất mọi ơn Người đã ban cho, chẳng còn được làm con cái Người, chẳng được phần phúc trên thiên đàng như Người đã hứa, Lại trở nên tôi tá ma quỷ, trở nên kẻ nghịch cùng Đức Chúa Trời và phải Người ghét trên hết mọi sự nữa! Nào có sự gì thiệt hại khốn nạn bằng sự ấy ru? Vậy khi phạm một tội trọng con liền phải mắc phải những sự khốn nạn và thiệt hại ấy, lại mất sự sáng láng tốt đẹp của linh hồn con nữa. Vì chưng khi con sạch tội trọng và được nghĩa cùng Đức Chúa Trời thì linh hồn con sáng láng đẹp đẽ tốt lành và rất đẹp lòng Đức Chúa Trời, cho nên Đức Chúa Trời lấy linh hồn con làm đền thờ, Làm ngai tòa Người ngự, nhưng khi con phạm tội trọng thì linh hồn con mất sự sáng láng tốt lành cùng ra đen đủi xấu xa gớm ghiếc trước mặt Đức Chúa Trời ngay. Ôi! Tội trọng là tội đáng ghét là dường nào! Vậy con phải than thở cùng Đức Chúa Trời rằng:

Thứ 1: Lạy Chúa, dù mà con đã biết cùng tin thật trên trời dưới đất chẳng có sự gì trọng, sự gì làm ích cho con cho bằng được nghĩa cùng Chúa, mà con dám cả lòng làm mất nghĩa trọng ấy nhiều lần thì con dại dột là dường nào!

Thứ 2: Xưa có quan kia đã vô ý làm mất lòng và lỗi nghĩa cùng vua mình thì lấy làm lo buồn đau đớn đến nỗi phải bệnh mà chết. Vậy con đã cả lòng phạm tội trọng mất lòng và lỗi nghĩa cùng Chúa nhiều lần mà con chẳng phàn nàn chẳng đau đớn chút nào thì con u mê khốn nạn là dường nào.

Thứ 3: Lạy Chúa, con dốc lòng từ rầy về sau lấy sự được nghĩa cùng Chúa làm trọng hơn vàng bạc của cải chức quyền cùng mọi sự vui thế gian, lại quyết thà bỏ mất mọi sự ấy chẳng thà phạm tội trọng mất nghĩa cùng Chúa bao giờ.

*Lẽ thứ hai hãy ngắm: Khi con phạm tội trọng chẳng những là mất nghĩa cùng Đức Chúa Trời, mất chức làm con Đức Chúa Trời, mất phúc thiên đàng trở nên tôi tá ma quỷ, lại mất hết mọi công nghiệp bởi những việc lành con đã làm. Dù mà con đã chịu nhiều hình khổ, nhiều sự đau đớn vì Đức Chúa Trời bằng các thánh tử vì đạo, dù mà con đã khó nhọc làm sáng danh Đức Chúa Trời bằng các thánh tông đồ xưa, dù mà con đã có công đọc kinh cầu nguyện hãm mình ăn chay đánh tội bằng các thánh tu hành trên rừng cùng các kẻ dâng mình cho Đức Chúa Trời trong nhà dòng, nếu con phạm một tội trọng thì liền mất hết mọi công nghiệp ấy. Lại ví bằng con không ăn năn trở lại xưng tội con ra thì những công nghiệp ấy ra vô ích cho con và chết đoạn thì con sẽ mất linh hồn sa hỏa ngục mà chớ. Con lại phải suy khi con phạm tội trọng, chẳng những là con mất các công nghiệp bởi những việc lành phúc đức con đã làm bấy lâu trước, mà lại bao lâu con mang tội trọng trong linh hồn, chưa ăn năn chưa xưng tội ấy ra, chưa dốc lòng chừa thì con không lập được công nghiệp khác, nghĩa là đang khi con mắc tội trọng dù con có làm nhiều việc lành phúc đức, con cũng không được công phúc gì ở đời sau hết. Đức Chúa Trời không trả công cho con trên thiên đàng về những việc lành ấy, vì con đang mắc tội trọng cho nên đã mất nghĩa cùng Đức Chúa Trời, con là kẻ nghịch với Người, Đức Chúa Trời ghét con không nhận những việc lành con làm và không trả công những việc lành ấy cho con đời sau. Người ta thế gian mà bị kẻ trộm kẻ cướp lấy hết của cùng đã ra tay không chẳng còn sự gì thì khốn nạn lắm, nhưng mà nếu kẻ ấy có chịu khó làm thì sẽ kiếm được của khác thay. Còn kẻ mắc tội trọng thì khốn nạn hơn bội phần vì chẳng những là nó đã mất hết các công nghiệp mình, đã ra tay không chẳng còn gì cả, mà lại nó chẳng còn có thể lập được công nghiệp khác nữa. Vậy tội trọng làm thiệt hại con dường ấy mà con không ghét cho hết lòng hết sức, không lánh cho hết lòng hết sức thì làm sao. Vậy con phải than thở cùng Đức Chúa Trời rằng:

Thứ 1: Lạy Chúa, con sợ quân cướp bóc lột và cướp hết tiền nong đồ vật con là những của phù vân hèn mọn, mà con chẳng sợ tội trọng cướp hết các công nghiệp bởi những việc lành con đã làm khó nhọc là của trọng vô giá thì con khốn nạn là dường nào!

Thứ 2: Từ xưa đến nay con đã phải nhiều sự thiệt hại bởi tội trọng mà ra. Con lo buồn tiếc công con khó nhọc làm việc lành cùng giữ đạo xưa nay và quyết ăn năn trở lại xưng các tội trọng con đã phạm ngay trong dịp này, để lấy lại những công nghiệp con đã mất cùng được khỏi sự thiệt hại con đã phải chịu bởi tội trọng mà ra.

Thứ 3: Lạy Chúa, con là kẻ dại dột khốn nạn vì đã cả lòng nghe chước ma quỷ xui giục mà phạm tội trọng mất nghĩa cùng Chúa, mất hết mọi công nghiệp cùng ra tay không chẳng còn gì nữa. Vậy con quyết chí ăn năn cùng xưng tội và dốc lòng chừa thật, nhưng mà con yếu đuối hèn sức lắm cho nên xin Chúa ban ơn thêm sức mạnh cho con được khỏi tội, được nghĩa cùng Chúa và được lấy lại những công nghiệp con đã làm mất nữa.

*Lẽ thứ ba hãy ngắm: Những sự dữ cùng những sự thiệt hại bởi tội trọng mà ra.

Con phải suy người kia chẳng những là phải kẻ cướp bóc lột lấy hết của nó mà lại đánh phải nhiều dấu nặng nữa. Cũng một lẽ ấy tội trọng chẳng những là cướp lấy mọi ơn cùng mọi sự lành Đức Chúa Trời đã ban cho con, mà lại làm nhiều sự dữ, sự thiệt hại khác cho con nữa. Trước là tội trọng làm cho con ra u mê tối tăm trong trí khôn. Hễ chim bà cắt bắt được chim khác mà ăn thịt liền khoét con mắt cho nó mù chẳng biết đàng thoát. Cũng một lẽ khi tội trọng nhập vào linh hồn con liền làm cho con ra u mê tối tăm, trí khôn chẳng phân biệt được sự phải sự trái, sự phúc sự tội, không hiểu được tội là sự rất nặng nề xấu xa làm thiệt hại con cùng là cỗi rễ làm cho con hư đi, lại làm cho con ra như loài vật chẳng có trí khôn, không hiểu được những sự thiêng liêng về Đức Chúa Trời cùng về linh hồn con. Sau là tội trọng làm cho con ra cứng lòng, nghĩa là làm cho con chẳng còn biết sợ hãi phép công thẳng Đức Chúa Trời và hình khổ hỏa ngục, chẳng còn tai mà nghe người ta khuyên bảo về sự lành, chẳng còn nước mắt mà khóc tội lỗi con, làm cho con ra như kẻ chẳng tin có Đức Chúa Trời, có thiên đàng, có hỏa ngục, có thưởng có phạt đời đời. Sau nữa tội trọng làm cho con ra yếu đuối phần linh hồn, muốn sự dữ ghét sự lành, lấy sự ép mình giữ phép tắc đi đàng nhân đức làm nặng làm ngại, lấy sự đi đàng tội lỗi theo xác thịt cùng thói quen thế gian làm vui làm thích, cùng hay nghe ma quỷ cám dỗ xui giục và đưa con đi đàng trái. Sau hết tội trọng làm cho con đáng phải sa hỏa ngục chịu mọi hình khổ cùng với ma quỷ và các kẻ dữ mà chửi rủa ghen ghét cắn dứt nhau, làm khốn nhau đời đời vô cùng. Bấy nhiêu sự khốn nạn ấy bởi tội trọng mà ra, mà con còn dám lấy tội trọng làm thường làm dễ chẳng lánh, không ghét cho hết lòng hết sức, không ăn năn trở lại bỏ nó ra khỏi lòng con cho mau kíp, thật là dấu tỏ ra con đã mất trí khôn chẳng biết thương mình thì mới liều mình con đường ấy mà chớ. Vậy con phải than thở cùng Đức Chúa Trời rằng:

Thứ 1: Lạy Chúa, bấy lâu nay khi con phạm tội trọng thì chẳng những con làm mất lòng Chúa mà lại con thù oán và làm hại linh hồn và xác con nữa. Xin Chúa ban ơn soi sáng cho con được hiểu biết điều ấy cho tỏ, để cho con được ăn năn buồn ghét mọi tội trọng, cùng dốc lòng chừa cho đến trọn đời.

Thứ 2: Con thường ghét cùng lánh những kẻ làm hại làm khốn con. Vậy bấy lâu nay tội trọng đã làm hại làm khốn con phần hồn phần xác lắm lắm mà con chẳng ghét chẳng lánh nó, lại yêu nó cùng để nó trong linh hồn con lâu ngày lâu tháng thật là chính con làm hại cùng ghét mình con.

Thứ 3: Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa đã thương ban ơn cho con được suy biết những sự dữ, những sự thiệt hại bởi tội trọng mà ra. Con xin Chúa thương con cho trọn mà ban ơn cho con buồn ghét mà xưng hết mọi tội trọng con ra trong tuần cấm phòng này, cùng dốc lòng chừa thật và thà mất mọi sự lành đời này, thà chết chẳng thà phạm tội trọng nữa.

******

BAN CHIỀU HÔM: Ngắm về Đức Chúa Trời phạt tội trọng là thế nào


Thứ nhất: Phải suy có Đức Chúa Trời ở trước mặt con.

Thứ hai: Con phải tưởng dường bằng con xem thấy người tội lỗi khô khan kia phải Đức Chúa Trời mắng cùng ra lý đoán phạt rất nặng phần hồn phần xác đời này và đời sau vô cùng, đoạn con sẽ cầu xin Đức Chúa Trời ban ơn cho con được ăn năn cùng ghét các tội trọng và dốc lòng chừa cho thật.

*Lẽ thứ nhất hãy ngắm: Từ xưa đến nay Đức Chúa Trời đã phạt những kẻ phạm tội trọng rất nặng là thế nào? Trước hết con phải suy Đức Chúa Trời đã phạt Luixi phe và bè lũ theo nó rất nặng là dường nào. Vậy xưa Đức Chúa Trời đã dựng nên Luxi phe rất sáng láng tốt lành cùng ban cho nó trí khôn tài năng và nhiều ơn, nhiều nhân đức hơn các loài khác Người đã dựng nên. Luxiphe thấy mình sáng láng tốt lành dường ấy thì sinh ra lòng kiêu ngạo muốn lên bằng Đức Chúa Trời, chẳng muốn chịu lụy Người. Có nhiều thiên thần khác bắt chước cùng theo Luxiphe mà làm nghịch cùng Đức Chúa Trời. Nhưng mà nó phạm tội ấy vừa xong thì Đức Chúa Trời chẳng để cho nó giờ nào mà nghĩ lại suy biết tội mình mà ăn năn, một phải bỏ nó xuống hỏa ngục ngay tức thì, lại cất sự sáng láng tốt lành và các ơn các nhân đức Người đã ban cho khi trước, cùng cho nó ra loài đen đủi xấu xa gớm ghiếc cùng dữ tợn độc ác, lại định cho nó phải chịu lửa sinh lửa diêm và mọi giống hình khổ đời đời kiếp kiếp nữa. Vậy Luxiphe và các thần theo nó phạm có một tội kiêu ngạo trong trí khôn một chốc mà Đức Chúa Trời liền phạt nặng nề như thế thì con phải sợ hãi kinh khiếp là dường nào: Phần con đã phạm nhiều tội trọng kể chẳng xiết cho nên con đã đáng phải phạt nặng hơn Luxiphe và các bè lũ theo nó bội phần. Vậy con phải ăn năn trở lại cùng Đức Chúa Trời, dốc lòng chừa cho thật cùng hãm mình ép xác phạt mình thì mới khỏi Đức Chúa Trời phạt như Người đã phạt Luxiphe và bè lũ theo nó.

Vậy con phải than thở cùng Đức Chúa Trời rằng:

Thứ 1: Lạy Chúa, con đã phạm nhiều tội đáng phạt hơn Luxiphe và bè lũ theo nó bội phần. Nhưng Chúa nhân lành vô cùng chưa có phạt con, Chúa đã nhịn đã chờ con cho đến bây giờ thì con đội ơn Chúa lắm, con quyết trở lại trong dịp này cho thật.

Thứ 2: Con yếu đuối lắm, xác thịt nặng nề, trí khôn tối tăm, nếu Chúa không ban ơn thêm sức cho con thì không có lẽ nào con gỡ mình con ra và bỏ đàng tội lỗi được.

Thứ 3: Con sấp mình xuống trước mặt Chúa mà ăn năn khóc lóc chảy nước mắt ra xin Chúa ghé mặt lại thương đến con, tha tội cho con như xưa Chúa đã tha cho bà thánh Mađalêna và cho nhiều kẻ khác nữa.

*Lẽ thứ hai hãy ngắm: Sự Đức Chúa Trời phạt những kẻ phạm tội trọng rất nặng là thế nào?

Con phải suy ông Adong bà Evà ở trong vườn địa đàng thì được đủ mọi ơn lành, mọi tài năng, mọi phúc đức cùng trọn tốt trọn lành phần hồn phần xác chẳng thiếu thốn gì, chẳng phải chịu sự khó nào và không phải chết, nhưng bởi hai ông bà ấy nghe chước ma quỷ mà phạm tội trọng, nên đã phải phạt mất hết mọi ơn cùng mọi sự lành Đức Chúa Trời đã ban cho, lại phải xua khỏi vườn địa đàng mà ra ngoài thế gian bới đất nhặt cỏ làm ăn khó nhọc, chịu nhiều thứ bệnh tật khốn khó. Lại con cái cháu chắt là cả và loài người ta cũng phải chịu một án phạt ấy mãi cho đến tận thế. Sau đấy người ta lại bỏ đàng chính mà đi đàng trái phạm nhiều giống tội gớm ghiếc thì Đức Chúa Trời làm lụt hủy hoại cả và loài người ta chỉ có một cha con ông No-e là kẻ lành được sống mà thôi. Về sau lại có năm thành kia đi đàng tội lỗi theo tính xác thịt quá lẽ thì Đức Chúa Trời khiến lửa ở trên trời xuống đốt hết mọi người mọi vật trong năm thành ấy. Nhưng mà kể ra đây nhiều tích kẻ phạm tội trọng đã phải tay công thẳng Đức Chúa Trời phạt xưa làm chi. Con hãy suy cách Đức Chúa Trời phạt kẻ phạm tội trọng bây giờ là thế nào. Vậy con thấy thiên hạ hằng mắc phải những sự khốn khó như loạn lạc, giặc giã, mất mùa đói khát, đại hạn lụt lội…cùng trăm nghìn sự khốn khó khác luôn mãi thì con phải nghĩ rằng: Những sự khốn khó ấy là hình phạt bởi tội mà ra. Như quả bởi cây mà ra thế nào thì những sự khốn khó đời này cũng bởi tội mà ra thể ấy. Con phải rùng mình sợ hãi vì Đức Chúa Trời là Đấng công bằng vô cùng xưa đã phạt nặng những kẻ có tội thì cũng sẽ phạt con nữa. Nhưng mà con muốn thì con có thể tránh khỏi những hình phạt ấy được, là con hãy ăn năn buồn ghét cùng xưng các tội trọng con ra, dốc lòng chừa cho thật và làm các việc lành phúc đức, đọc kinh cầu nguyện, hãm mình ép xác thì Đức Chúa Trời sẽ tha chẳng phạt con nữa. Vậy con phải than thở cùng Đức Chúa Trời rằng:

Thứ 1: Lạy Chúa, Chúa đã cho con xem thấy những kẻ có tội phải phạt rất nặng để con sợ hãi cùng tránh lánh tội trọng cho hết sức mà con không sợ hãi, không tránh lánh tội trọng thì con đã ra tối tăm cùng cứng lòng là dường nào.

Thứ 2: Con đội ơn Chúa rất nhân lành thương con vô cùng, không muốn cho con hư đi đời đời, cho nên chẳng những là sai Con Một Chúa cùng nhiều đấng khác dạy bảo khuyên răn con đừng phạm tội mà lại lấy gương những kẻ đã phải phạt mà dạy bảo con đừng phạm tội nữa.

Thứ 3: Con dốc lòng từ nay về sau ghét cùng tránh tội trọng hết sức và bắt chước bà hoàng hậu rất nhân đức kia bảo thái tử con mình rằng: mẹ thương con hết sức, nhưng thà mẹ thấy con chết trước mặt mẹ mà chẳng thà thấy con phạm tội trọng.

*Lẽ thứ ba hãy ngắm: Những cách Đức Chúa Trời phạt kẻ có tội trọng là thế nào.

Vậy con phải suy những sự thương khó và sự chết rất đau đớn rất xấu hổ Đức Chúa Giêsu đã chịu, thì con càng biết tỏ Đức Chúa Trời ghét cùng phạt tội trọng rất nặng là dường nào! Trước hết phải suy người chịu những sự ấy là đấng nào, đấng ấy là Chúa trọng vô cùng đã dựng nên cùng gìn giữ cai trị trời đất muôn vật, là đấng rất thánh rất thanh sạch chẳng có tội lỗi gì. Sau là phải suy Người đã chịu nhiều sự đau đớn trong linh hồn và xác kể chẳng xiết! thân xác Người đã phải đòn đánh nát cả và mình, đã phải đội mạo gai, chịu nhổ chịu vả, chịu vác Thánh giá nặng nề, chịu đóng đanh đổ hết máu mình ra trên cây Thánh giá cùng chịu chết ở giữa kẻ gian dữ. Linh hồn Người đã phải chịu lo buồn sầu não đến nỗi mướt mồ hôi máu ra trong vườn Giệt-si-ma-ni, đã chịu quân dữ nhạo báng chê cười, gọi là vua giả cùng khinh dể, coi thằng Ba-ra-ba là trộm cướp làm hơn Người. Người đã chịu những sự ấy cho được đền tội lỗi con, bởi vì Người đã muốn gánh lấy tội lỗi con cho nên Đức Chúa Cha đã phạt rất nặng dường ấy cùng bắt Người phải chịu đau đớn, chịu chết xấu hổ thể ấy. Con suy điều ấy thì con mới biết tội trọng là sự rất độc rất nặng và khốn nạn là dường nào. Nếu bấy nhiêu lẽ chẳng đủ cho con hiểu Đức Chúa Trời ghét cùng phạt tội trọng rất nặng thì con phải suy hỏa ngục cùng lửa sinh lửa diêm và các hình khổ khác Đức Chúa Trời bắt kẻ dữ phải chịu đời đời kiếp kiếp nữa. Vì sao Đức Chúa Trời là Đấng nhân lành vô cùng đã dựng nên nơi khốn nạn ấy, cùng những hình khổ rất dữ ấy. Vì làm sao Đức Chúa Trời là Cha nhân từ vô cùng đốt lửa rất nóng nảy rát rúa cùng bỏ con cái Người vào cho nó chịu thiêu đời đời. Đức Chúa Trời đã dựng nên hỏa ngục có một ý phạt những kẻ mắc tội trọng mà thôi. Người đã dựng nên lửa sinh lửa diêm cùng các hình khổ khác trong hỏa ngục, cho được thiêu đốt và làm khốn những kẻ mắc tội trọng đời đời vô cùng. Con suy điều ấy liền biết tội trọng là sự rất độc dữ rất khốn nạn Đức Chúa Trời chịu chẳng được, cho nên Người mới ghét cùng phạt nó cách khốn nạn làm vậy. Vậy con phải than thở cùng Đức Chúa Trời rằng:

Thứ 1: Lạy Chúa, khi con suy tội trọng đã làm cho các thiên thần trên trời phải trở thành ma quỷ trong hỏa ngục, đã làm cho ông Adong và các con cháu cùng cả và loài người ta mất hết mọi sự lành, đã làm cho Đức Chúa Giêsu phải chịu trăm nghìn sự khốn khó cùng chịu chết trên cây Thánh giá, lại làm cho loài người chịu mọi tai nạn khốn khó ở đời này và ở đời sau trong hỏa ngục, thì con mới hiểu tội trọng là sự rất độc dữ, rất nặng nề làm mất lòng Chúa quá sức, cho nên Chúa ghét cùng phạt nó rất nặng dường ấy.

Thứ 2: Bấy lâu nay con đã phạm nhiều tội trọng kể chẳng xiết cùng đã đáng phạt trong hỏa ngục, mà Chúa nhân lành vô cùng chưa phạt con, Chúa còn nhịn còn chờ con. Nhưng nếu con không ăn năn sửa mình lại thì chầy kíp Chúa sẽ phạt con rất nặng như Chúa đã phạt nhiều kẻ khác chẳng sai.

Thứ 3: Vì vậy trong tuần cấm phòng này con quyết ăn năn trở lại chừa bỏ tội trọng, từ nay về sau con sẽ tránh lánh cho hết lòng hết sức, thà chết chẳng thà phạm tội trọng bao giờ nữa. Nhưng mà con yếu đuối lắm, xin Chúa ban ơn giúp sức cho con được giữ như làm vậy.
Lm. Phê-rô Maria Lương

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn